Sự hy sinh không được đền đáp của Mẹ tôi

0
1952

Tìm hiểu trên internet thì tôi được biết Văn phòng có dịch vụ tư vấn pháp luật qua email, nên tôi vô cùng mong muốn có thể nhận được sự giúp đỡ từ phía quý công ty. Dưới đây tôi xin được tường thuật lại câu chuyện của gia đình mình để quý công ty có thể chỉ bảo giúp tôi.

Tôi quê ở Hải Phòng, bố mẹ tôi ly dị năm tôi 5 tuổi, tôi sống cùng bà ngoại và mẹ đến năm 12 tuổi thì mẹ tôi tái giá cùng với một người đàn ông sống ở trên Hà Nội. Người đàn ông này lúc đó đã có hai đứa con, một con gái sinh năm 1983 và một đứa con trai sinh năm 1991, vợ ông ta qua đời sau một tai nạn giao thông. Trước khi lấy mẹ tôi, vì ông ta có mâu thuẫn với gia đình nên dọn ra ngoài ở riêng, hai đứa con của ông ta ở chung với ông bà nội. Sau khi lấy mẹ tôi, hai người thuê nhà ở ngoài và đến năm 2000 thì sinh một em gái là con chung của hai người. Tiếp sau đó thì dọn về ở chung với gia đình nhà chồng của mẹ tôi. Lúc về nhà đó, mẹ tôi có mang theo một số tài sản có giá trị là 16 cây vàng. Mẹ tôi muốn được mua nhà để ở riêng nhưng bố mẹ chồng của mẹ tôi không cho và nói ở chung với nhà họ nuôi nấng con chồng và đứa con chung. Mẹ tôi đồng ý, bắt đầu từ năm 2001 mẹ tôi về ở nhà đó, dành toàn bộ tài sản và công sức để nuôi dậy hai đứa con chồng. Ông bà nội của bọn chúng không hề cung cấp bất cứ một chút tiền bạc vật chất nào.

Cũng thời điểm đó, bố dượng của tôi không hề có thu nhập ổn định, một mình mẹ tôi phải kiếm tiền nuôi sống 5 miệng ăn và tiền học hành của con chồng. Rồi lại chính mẹ tôi đi cất công khóc lóc xin việc cho đứa con chồng… Tất cả họ hàng bên nhà chồng của mẹ tôi có thể làm chứng cho những sự thật này, ngay cả hàng xóm xung quanh cũng đều chứng kiến. Rồi cũng lúc đó mẹ tôi phát hiện ra trước khi lấy mẹ tôi, bố dượng tôi có mối quan hệ với một người đàn bà khác và đã có một đứa con gái sinh năm 1997. Gia đình bố dượng tôi chê người đó không có của cải nên không chấp nhận và cũng không nhận đứa bé gái đó. Người đàn bà đó cho người nhà bế con đến cửa nhà bố dượng tôi thì chính bà mẹ chồng của mẹ tôi và bà chị chồng của mẹ tôi lúc đó đang có bầu 7 tháng đã đang tâm ác độc mà đem đứa bé gái đó vứt ra ngoài đường…. Thật ác độc! Đứa bé này sau này mẹ tôi cũng có gặp lại!

Năm 2005, mẹ tôi nhập hộ khẩu cho tôi vào gia đình đó và tôi lên Hà Nội thi đại học, đến năm 2007 tôi đi du học. Mới đầu bọn họ cũng không tỏ thái độ gì nhiều vì toàn bộ tiền học hành, sinh hoạt của tôi là do mẹ tôi và bà ngoại chu cấp, không hề có một đồng xu của bố dượng tôi chứ đừng nói là của gia đình nhà chồng mẹ tôi. Đến thời điểm đó thì bọn họ thay đổi thái độ với mẹ tôi, đứa con chồng lớn trở mặt hùa với gia đình nhà chồng mẹ tôi yêu cầu bố dượng tôi phải ly dị với mẹ tôi đuổi mẹ tôi ra khỏi nhà nếu không thì sẽ đuổi luôn cả ông ấy. Lúc đó bố dượng tôi cũng rất bức xúc với thái độ của bọn họ, ngay cả hai đứa con của ông ấy còn không thèm nhận bố. Tất cả cũng chỉ vì chữ tiền.

Bà nội của bọn chúng vì thua lỗ do đánh đề quá nhiều nên buộc ông nội chúng phải bán nhà, sợ bị chia mất phần nên mới giở trò để lôi kéo như vậy, cùng với sự giúp đỡ của chị gái bố dượng tôi, bọn họ nhất quyết đuổi mẹ tôi và em tôi ra khỏi nhà. Sau này vì quá bất bình trước hành động vô lương tâm đó những người trong họ của gia đình chồng mẹ tôi đã đến nói chuyện, và bố mẹ chồng của mẹ tôi mới buộc phải chia cho bố dượng tôi và mẹ tôi một miếng đất nhỏ 12m2. Bố mẹ chồng của mẹ tôi nói sẽ chịu trách nhiệm xây nhà cho bố dượng và mẹ tôi ở. Mẹ tôi phải đi van lạy từng nhà hàng xóm để xin mọi người cho mẹ tôi được mở cửa quay ra mặt ngõ sau thì mới xây được nhà. Mọi người trong xóm thông cảm cho hoàn cảnh của mẹ tôi nên đồng ý, nhưng đồng thời cũng nói rằng nếu như không phải để cho mẹ tôi ở thì mà mang đi cho thuê thì sẽ yêu cầu xây bịt kín lại không cho mở cửa quay ra ngõ nữa.

Khi nhà đang xây được một nửa thì bên phía gia đình nhà chồng của mẹ tôi lại họp bàn nhau và tuyên bố không cho tiền để xây nhà nữa. Mẹ tôi phải đi vay nặng lãi, vay lãi ngày để có tiền xây nhà. Đúng vào thời điểm đó, công việc làm ăn của mẹ tôi gặp nhiều khó khăn mẹ tôi không có tiền để trả tiền gốc, lãi mẹ đẻ lãi con, giờ đây số tiền đó tăng lên đáng kinh ngạc. Ngoài ra vì chuyện học hành của tôi tốn kém nên cũng tăng thêm gánh nặng nợ nần cho mẹ tôi. Sau khi đi học về, tôi vất vả mãi mới xin được việc làm. Hai mẹ con tôi cùng nhau trả nợ, nhưng số tiền nợ quá lớn và lãi thì cứ liên tiếp đẻ ra và được những chủ nợ cộng vào với tiền gốc đè lên đầu mẹ tôi. Bố dượng tôi hoàn toàn chưa có bất cứ một trách nhiệm nào cũng chia vai sẻ gánh với mẹ con tôi.
Mặt khác khi bà chị của bố dượng tôi, người luôn đứng đằng sau cố vấn âm mưu để hại mẹ tôi, mắc bệnh nặng, gia đình chồng của mẹ tôi lại đứng ra năn nỉ mẹ tôi bỏ qua và chăm sóc bà chị chồng. Mẹ tôi lại nhận lời chăm sóc từng bữa ăn cốc thuốc cho bà chị chồng độc ác đó. Rồi con gái lớn của bố dượng tôi, đứa mà mẹ tôi nuôi nó ăn học rồi xin việc làm cho nó để rồi khi cần tiền nó sẵn sàng trở mặt với mẹ tôi và thậm chí không nhìn mặt bố nó, nó đến tuổi đi lấy chồng, một lần nữa gia đình chồng mẹ tôi và cả bố dượng tôi nữa lại sang xin lỗi mẹ tôi và mong mẹ tôi đứng ra làm mẹ nó trong ngày nó đi lấy chồng cho gia đình nhà chồng nó khỏi cười chê. Mẹ tôi cũng lại nhận lời. Có thể nói mẹ tôi đã tận tình tân tâm tận lực với gia đình nhà chồng một cách hết sức có thể, những điều này họ hàng nhà chồng mẹ tôi và hàng xóm có thể làm chứng.

Bắt đầu từ tháng 5 năm 2014 khi mà hai mẹ con tôi gặp khó khăn quá lớn về kinh tế, không còn khả năng trả nợ. Chúng tôi bị chủ nợ đến nhà đòi tiền, ngay cả những lúc như vậy, bố dượng của tôi cũng không hề có bất cứ một thái độ nào giúp đỡ hay an ủi mẹ tôi, thậm chí còn chửi rủa mẹ tôi. Đến khi không thể ở lại căn nhà trên hà nội vì lo sợ chủ nợ đến đánh phá, 3 mẹ con chúng tôi phải về hải phòng tránh nạn. Suốt quãng thời gian 1 tháng sống dưới đó, bố dượng tôi không hề có bất cứ một liên lạc nào để hỏi thăm mẹ tôi hay thậm chí là con gái ruột của ông ấy là em gái cùng mẹ khác cha với tôi. Mặt khác bắt đầu từ tháng 2 năm 2014 bố dượng tôi đã không hề đóng tiền học cho em gái tôi với lý do tiền học nhiều ông ta không có tiền đóng??? Hiện tại em gái tôi vì nợ tiền học ở trường mà vẫn chưa được đi học.  Nhưng bố dượng tôi lại đi khoe với hàng xóm làng giềng và bạn bè rằng ông ta làm một tháng được gần chục triệu, và có đóng 8 triệu tiền học cho em tôi, trả nợ 5 triệu cho mẹ tôi. Tiền học em tôi là 18 triệu theo như lời ông ta nói thì ông ta phải còn thiếu 5 triệu nữa phải trả cho mẹ tôi. Ông ta đi nói với hàng xóm là sẽ đón em gái tôi về đưa cho ông bà nội nuôi, đuổi mẹ tôi ra khỏi nhà để lấy nhà cho thuê thì ông ta mới đóng tiền học cho em gái tôi. Còn nếu em gái tôi ở cùng với mẹ thì ông ta sẽ không chu cấp bất cứ một đồng nào. Bà nội của em gái tôi gọi điện cho mẹ tôi yêu cầu chuyển em gái tôi cho ông bà nội nuôi vì bố nó không có tiền???? Rồi mẹ tôi phải ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng…
Nói thực tôi vô cùng bức xúc, mẹ tôi bỏ công thậm chí là bỏ của để hầu hạ, thực sự phải nói là hầu hạ như một người giúp việc cho nhà đó, mang công mắc nợ vì những con người đó. Lúc mẹ tôi khó khăn cũng chưa hề nhận được một lời an ủi chứ đừng nói là sự giúp đỡ của bọn họ. Mẹ tôi chưa làm gì ảnh hưởng đến bọn họ.

Vậy mà bọn họ vì tiền mà muốn giành em gái tôi ra khỏi mẹ tôi để chiếm nhà cho thuê lấy tiền!!!! Gia đình họ quả thật là quá ác độc và tham lam. Giờ tôi đã thuê nhà ở ngoài để cho mẹ tôi và em tôi ở đó được danh chính ngôn thuận hơn. Nhưng bố dượng tôi còn nói sẽ khóa cửa không cho mẹ tôi vào nhà. Tôi thực sự rất bức xúc vì con người ông ta quá bội bạc và tham lam ngu xuẩn. Công lao và tâm huyết của mẹ tôi bị bọn họ chà đạp, bọn chúng muốn ép mẹ tôi vào chỗ chết.
Tôi thực sự rất cần sự tư vấn pháp luật của mọi người, mẹ tôi thực sự oan uổng quá khi bị đối xử như vậy.

Tôi rất mong nhận được sự giúp đỡ của các vị,

Tôi xin chân thành cảm ơn

Văn phòng luật sư APEC Việt Nam – Tư vấn luật miễn phí 

 

CHIA SẺ